Có một thương lái thường xuyên phải vào thành để lấy hàng, ông ta có một con lừa giúp vận chuyển hàng hóa. Con lừa luôn nghĩ mình khôn ngoan, luôn cố tìm cách để mình mang vác đồ càng nhẹ càng tốt.
Một ngày nọ, ông mua một bao muối to đặt lên lưng lừa rồi thúc nó đi thật nhanh về nhà. Trên đường về, họ phải lội qua sông. Vì đường trơn nên bao muối bị chìm xuống nước, một phần muối bị tan ra khiến nó nhẹ đi đáng kể. Lừa biết điều này nên cứ mỗi khi băng qua sông, nó sẽ cố tình trượt chân làm chìm muối để nó không phải mang nặng nữa. Nhìn ra lừa cố tình nên người thương lái đã tìm cách để dạy cho nó một bài học.
Vài hôm sau, ông và con lừa lại lên đường vào thành lấy hàng, nhưng lần này, thứ mà người thương lái chất lên lưng lừa lại là vải. Trên đường về, họ vẫn phải băng qua những khúc sông mà con lừa thì vẫn nghĩ giống như lần trước. Nó lại cố tình trượt chân để làm cho bao vải bị ướt với mục đích muốn nó nhẹ hơn. Nhưng không, càng làm bao vải ướt nhiều thì nó lại càng thấy nặng nhưng dù sao thì nó vẫn phải bước tiếp mà không dám than vãn điều gì.
Dễ hiểu thôi, vì lần trước, hàng nó phải cõng là muối nên khi gặp nước có thể tan bớt và nhẹ hơn. Nhưng vải thì không như vậy, gặp nước không những không tan mà nó còn bị ngấm thêm vào và nặng hơn nữa.
Có thể nói, câu chuyện về chú lừa đã dạy cho chúng ta một bài học ý nghĩa trong cuộc sống: Khi làm bất cứ chuyện gì, không thể cứ cứng nhắc áp dụng mãi những kinh nghiệm đã có mà cần phải xem tình hình thực tế như thế nào, tùy cơ ứng biến cho phù hợp. Nếu cứ “cậy” vào kinh nghiệm sẵn có mà không chịu thay đổi, sẽ có lúc bạn thất bại cay đắng mà không thể vực dậy nổi.
0975460369